Trang chủ

TẾT NGUYÊN ĐÁNG 2017

Năm nay, tết nguyên đáng đã trôi qua, nhưng mình cảm thấy ý nghĩa hơn rất nhiều, bởi chính bản thân mình cảm nhận được những thứ đang diễn ra. Không còn cái tuổi ham chơi vô bổ, bạn bè hú là đi, đi bất chấp, đi quên ăn uống, nhớ những năm, khi còn là sinh viên , tết về là đi từ ngày về tới lúc vô đi học, sáng là đi đến tối, quên phải ăn uống đúng bữa, quên phải ở nhà cùng ba má, bên gia đình.


Năm nay, mọi thứ đã hoạch định sẵn, sắm sửa cho gia đình, những vật dụng cần thiết, ở nhà, ngồi bên ba má nhiều hơn. Mồng 1 tết là ngày đi nhà cô gì chú bác, để thăm nhà, để thắp hương nên thề cúng của dòng họ, tổ tiên.

Mồng 2, dành 1 ít thời gian để tới nhà thăm xuân những người bạn, ngày để gặp gỡ bạn bè, những bạn từ thuở thuơ ấu.


Mồng 3, dành cho mình thời gian để đi đến các địa điểm đẹp của quê hương cùng người yêu và những người bạn, năm nay là Chùa Hang, tại huyện Phù Mỹ. 


HAI MẸ CON ĐI BẢO TÀNG QUANG TRUNG

Mồng 4, là dành riêng để đưa ba má đi tới Bảo Tàng Quang Trung, Núi Ân... những nơi linh thiên, gắng liền với lịch sử của của quê hương, của dân tộc.


ĐÀI KÍNH THIÊN TẠI NÚI ẤN


Tranh thủ từng khoảnh khắc, bên người thân, gia đình, bởi đó làm cho bản thân mình hạnh phúc. Bỗng nhận ra, cuộc sống thật giản đơn, hạnh phúc đến từ những thứ bên mình, luôn ở bên mình, mà bấy lâu nay, sự hư tưởng vô hình, khiến bản thân mình không nhận ra.

Mãi lao theo những thứ vô hình, những suy nghĩ ảo vọng, ngoài tầm kiểm soát khiến bản thân mình luôn cảm thấy thiếu thốn, không đủ, nhiều khi bế tắt,,, tự bản thân mình tạo rắc rối cho chính bản thân mình.


NGƯỜI DÂN THẮP HƯƠNG TẠI NÚI ẤN.

Kiểm soát tốt những gì mình đang có, là điều tuyệt vời nhất.

Hạnh phúc, không ở đâu xa, hạnh phúc ở ngay trong con người bạn, hãy khám phá và dành nhiều thời gian để đi vào bên trong bản thân mình, là hạnh phúc sẽ đến.

Nguyễn Đình Chính

NGƯỜI DÂN QUÊ TÔI SAO KHỔ QUÁ

Năm 2016 vừa qua, Bình Định như chìm trong biển nước, nhìn cảnh bà con quê mình sao mà thương quá. Quanh năm, nắng gió ruộng đồng, sống cùng thiên nhiên núi rừng, từng cây mì, cây mía nuôi sống từng ngày.


LŨ LỊCH SỬ NĂM 2016

Tết đến, bà con chỉ biết bán mì, bán mía để có được vài đồng tiêu tết, nhà nào khá thì dành dụm có con bò, con heo, tết đến sắm vài vật dụng, bánh kẹo nhỏ, để con cháu, gia đình kéo về sum vầy.

Nhưng năm nay, hoàn cảnh éo le quá, thiên nhiên đã cướp đi tất cả những gì của người nông dân sau bao năm, nông dân nhìn trời với tiếng thở dài ngao ngán.


Giờ đây, sẽ ra sao, cuộc sống thế nào, bắt đầu lại, hay buông bỏ, bắt đầu rồi, khi nào thiên nhiên lại nổi giận nữa, người nông dân phải làm sao.

Để khắc phục hậu quả, từ chính quyền địa phương, các nhà hảo tâm, đến những đoàn tình nguyện… tương thân, tương ái, đùm bọc lần nhau lúc khó khăn, miền trung máu chảy, ruột mềm.

Mõi người cho đi một ít, một ít thôi cũng sẽ giúp người dân vùng lũ chúng tôi rất nhiều, một gói mì khi đói, một cái áo khi trời mưa rét,,,,vui lắm ai ơi.


CÁC ANH CHỊ CHUẨN BỊ NHỮNG GÓI QUÀ

Năm nay, nghe tin các anh chị đồng hương, tổ chức chương trình quyên gốp, áo quần cho người dân, bản thân mình rất vui, và hưởng ứng rất nhiệt.



Vận động thêm những người bạn trên facebook, các bạn cũng hưởng ứng rất nhiệt tình, mình đi tới từng nơi để nhận những món đồ, mà thấy vui gì đâu. Kết quả là được rất nhiều đồ.

Cảm ơn tất cả các bạn đã ủng hộ, cảm ơn các anh chị đồng hương đã đứng ra tổ chức chương trình ý nghĩa này, mang lại cái tết ấm áp hơn với bà con quê hương mình.

 Nguyễn Đình Chính.

BÙI THỊ TUYẾT MAI NGƯỜI TÌM LẠI NIỀM ĐAM MÊ NGOẠI NGỮ CỦA SINH VIÊN VIỆT NAM.


Tôi quen em từ lúc khi còn là sinh viên, một người con gái xinh đẹp, tự tin, đầy tài năng.

Điều đó được thể hiện mạnh mẽ nhất khi em nói với tôi là sẽ nghỉ ngang đại học để thực hiện mục tiêu của mình, là mở trung tâm dạy TOEIC. Tôi thiết nghĩ, em đang làm luận văn tốt nghiệp, chỉ cần 1  -  2 tháng nữa thôi là em có thể lấy cái bằng, rồi sau đó làm sau, biết đâu sau này cái bằng sẽ giúp em được điều gì đó.


Nhưng em lại không, em nói, nếu em làm luận văn, em sẽ mất 1 2 tháng, nhưng thời gian đó với em là lãng phí, quyết tâm đã thể hiện rõ, tôi biết giờ có nói gì đi nữa cũng là phí. Thay vào đó tôi đã ủng hộ em, tôi tin là em sẽ thành công. Bây giờ đây, ý tưởng lúc đó của em đã trở thành hiện thực, sự phát triển của nó làm tôi ngạc nhiên, bây giờ thương hiêu Ms Smile TOEIC đã thật sự đứng vững giữa lòng sinh viên Thành phố Hồ Chí Minh.


Với sự năng nổ, nhiệt huyết, phương pháp dạy vô cùng khoa học, giúp các bạn sinh viên khơi dậy niềm đam mê ngoại ngữ, học ngoại ngữ là vì đam mê cháy bỏng, sự khát khao bức phá, phát triển bản thân, chứ không phải anh văn, chứng chỉ là phương tiện để các bạn bước ra khỏi ghế nhà trường.


Quá trình đi lên của em, tôi chứng kiến, và càng ngưỡng mộ em hơn, từ hay bàn tay trắng, với ước mơ và niềm đam mê của mình, em tổ chức những lớp học miễn phí, ngay tại phòng trọ của mình. Chất lượng học tập, cùng phương pháp học bằng niềm đam mê, lớp học của em được lan truyền và phát triển chóng mặt, sinh viên ùa ạt đến đăng ký để học tập, để tìm lại niềm đam mê ngoại ngữ của chính mình.


Dần dần như thế, lớp học của em luôn kín, và sinh viên phải đợi đến lượt mới có lớp học. Một tinh thần thép, sự tài năng đã giúp em thành công trong cuộc sống. Chúc em sức khỏe, xinh đẹp để tiếp tục phát triển thương hiệu Ms Smile TOEIC mang đến những giá trị, giúp sinh viên Việt Nam tìm lại đam mê ngoại ngữ, là chìa khóa thành công trong thời kỳ hội nhập của đất nước.


Nguyễn Đình Chính

NHỮNG CÁI TẾT NGUYÊN ĐÁN NHỚ MÃI

Năm nay, tết đang cận kề, háo hức như lúc xưa được ba mẹ mua cho áo mới, mà lúc nhỏ hay được mua áo trắng, cứ có áo mới là vui hết lớn rồi,lớn nghĩ lại, sao lúc nhỏ cứ mua quần tây, áo trắng, hỏi ra mới biết là do lúc đó không có tiền, mua quần tây, áo trắng là để mặc chơi tết rồi đi học luôn, như vậy sẽ đỡ tốn tiền mua đồ đi học thêm một lần nữa.


KỶ NIỆM KHÔNG THỂ QUÊN ĐƯỢC VỚI TRẺ EM NÔNG THÔN

Có hai cái tết, để lại ấn tượng nhất với mình, đó là cái tết năm đầu tiên vô Sài Gòn, háo hức để được về nhà, bởi năm đầu nhớ nhà kinh khủng, thích cái cảm giác đi học xa, tết được về nhà.

Cái tết mà khiến mình nhớ mãi nữa đó là cái tết năm 2014, đó là lúc mình ra trường là vào tháng 9 năm 2013, không như các bạn đi làm công ty, mà mình lại đi kinh doanh Bánh cuốn Tây Sơn. Đúng năm đó mình kinh doanh thất bại, không có tiền để về xe, áp lực kinh khủng khiếp, năm đó mình phải mược tiền để có tiền xe về, bao nhiêu bạn bè, ra trường đi làm có tiền về tết, riêng mình lại ê chề.


ÁP LỰC DO CHÍNH BẢN THÂN MÌNH TẠO RA

Lúc đó ra trường, về quê không cho ba má được gì, tiền lại không có, tết ở nhà nằm co ro, không dám đi chơi đâu hết, ba mẹ thấy lạ  hỏi, nhưng mình cũng đâu dám nói là không có tiền.

Lúc đó nghĩ qua tết, tiền đâu đi vô, tiền đâu trả tiền mặt bằng mà mình đang thuê, tiền đâu mà mua nguyên liệu để làm tiếp, còn nếu sang lại cửa hàng, cũng đâu muốn sang lại là được, chưa gì mà đã thấy cái cảnh éo le khi bước lại Sài Gòn, năm đó thật thảm.


Khi thời sinh viên, là mình đi vay tiền nhà nước để đi học, hứa với ba má là ra trường làm, rồi tự mình trả, nhưng lúc ra trường bị dội ngay gáo nước lạnh, tiền sống cũng không có, huống chi là tính đến chuyện trả nợ, tết đến mà cứ nghĩ đến tiền nợ sinh viên, tiền thua lỗ trong kinh doanh là áp lực không thể tả.

Đã không giúp được gì, mua được gì cho gia đình vào những ngày tết, qua tết để vào lại Sài Gòn, mình đã xin của má 1,5 triệu, đây có lẽ là lần đầu tiên xin tiền má, mà có cảm giác ngượng ngùng đến thế. Nhưng đó cũng là lúc mình quyết tâm nhất, nhất định sẽ không có lần thứ 2 như vậy, nhất định mình sẽ làm được điều mình muốn.



CẢ NHÀ XUM HỘP BÊN NHAU TẾT NGUYÊN ĐÁN 2016

Đó là cái tết, có lẽ sẽ khiến mình nhớ mãi, bởi những tình huống éo le mình gặp phải khi mới bước chân vào đường đời. 

Nguyễn Đình Chính

REVIEW NHỮNG GÌ ĐẠT ĐƯỢC TRONG NĂM 2016


Năm 2016 qua đi, giờ là lúc để nhìn lại chặng đường của cả năm, đồng thời sẵn sàng lên kế hoạch, mục tiêu cho năm 2017.

Năm 2016 là năm với mình đó là sự thành công đầu đời, bởi những năm trước, mình toàn rơi vào thất bại, năm 2014 là sự phá sản dự án kinh doanh đầu tiên, năm 2015 là năm đi làm công ăn lương,củng cố tinh thần hoang mang sau thất bại của năm trước.

Sang Năm 2016, mình chuyển sang một trang mới, với dự án kinh doanh Bánh cuốn Tây Sơn bắt đầu đà phát triển.


MUA CHIẾC XE MÁY ĐỂ TRẢ LẠI CHO NGƯỜI BẠN

Có được xe máy là phương tiện đi lại, bởi đầu năm 2016, khi mới bắt đầu làm, thì mình không có xe, mượn xe bạn  để làm phương tiện đi lại, nhưng không may lại để mất chiếc xe, tình huống lúc đó thật éo le, đã không có xe, đi mượn xe, lại để mất xe, mãi đến tháng 11 năm 2016 mình mới mua được chiếc xe để trả lại cho bạn.

Năm 2016 cũng là năm mình có được những mối quan hệ tuyệt vời, những người bạn tích cực, kinh doanh, quen biết với nhiều anh chị, cô chú đồng hương ở Bình Định đang làm ăn và sinh sống tại Sài Gòn,  và được các cô chú anh chị giúp đỡ rất nhiều.


CÁC ANH, CHÚ ĐỒNG HƯƠNG

Được về nhà nhiều hơn, năm nay mình về nhà 4 lần để thăm ba mẹ, là năm đầu tiên khi bước chân vào Sài Gòn 2009, thường thì mỗi năm mình chỉ về 1 đến 2 lần.


VỀ THĂM NHÀ NHIỀU LẦN HƠN

Năm nay mình được đi du lịch nhiều nơi trong nước, đi các tỉnh miền Tây, đi đảo Bình Ba, đi Nha Trang, về Quy Nhơn, đi các khu vực gần Sài Gòn như Cao Minh, Cửu Long…


ĐI MIỀN TÂY SÔNG NƯỚC


ĐI ĐẢO BÌNH BA

Năm nay, được đi SinGaPo lần đầu tiên đi ra môi trường quốc tế, thoát khỏi cái ao làng Việt Nam, qua đó, để lại cho mình rất nhiều bài học quý giá, mình biết được rằng, mình phải cố gắng nhiều thứ hơn nữa, để hoàn thiện và phát triển, vững mạnh trong các môi trường khác nhau, là tiền đề để thực hiện các chuyến đi ngoại quốc hàng năm.


SÂN BAY CHANGI - SINGAPO

Thực hiện được các công việc từ thiện, cùng các bạn trung tâm  Ms Smile TOEIC thực hiện phát các phần quà từ thiện tại Bệnh viện Ung Bướu, cùng các bạn câu lạc bộ sinh viên Bình Định phát quà đếm giáng sinh tại khu vực quận 5.


PHÁT QUÀ TẠI BỆNH VIỆN UNG BƯỚU

Được tiếp cận phương pháp thiền định, giúp bản thân cân bằng hơn, tốt hơn giữa bộn bề các công việc xảy ra hằng ngày.

Năm 2016 trôi qua, tuy còn nhiều vấn đề làm mình chưa thật sự hài lòng, như  là về nhà thăm gia đình hơi ít, chưa giúp gì nhiều kinh tế cho gia đình, ở nhà ba mẹ vẫn còn đang làm nông.

Sức khỏe của mình chưa được như ý muốn, vẫn còn ốm, mục tiêu phấn đấu cho năm sau, mình lên được 58kg , dành nhiều thời gian hơn cho bản thân, gia đình và người thân.

Các vấn đề của công ty chưa hệ thống hóa và công nghệ hóa, còn sử dụng nhiều nhân lực, cố gắng để đưa công nghệ vào, giúp các bạn nhân viên được thu nhập cao hơn, có cuộc sống tốt hơn.

Bây giờ cũng là lúc mình đã lập mục tiêu cho năm mới 2017, và sẵn sàng thực hiện mục tiêu đã đề ra.

Nguyễn Đình Chính