Trang chủ

TAM QUỐC DIỄN NGHĨA ÁP DỤNG ĐƯỢC GÌ VÀO KINH DOANH KHỞI NGHIỆP NGÀY NAY


Bộ phim mà tôi xem nhiều nhất đến hôm nay, đó chính là Tam Quốc Diễn Nghĩa, tác phẩm đó khiến tôi học được rất nhiều, và áp dụng nhiều điều vào công việc phát triển kinh doanh của mình.

Trong thời gian hiện tại, ở Việt Nam bỗng dưng nở rộ, phát triển mạnh mẽ phong trào khởi nghiệp, tự buôn bán kinh doanh nhờ tận dụng internet. Trong Tam quốc, lúc đó là thời thế loạn lạc.



Xuất phát điểm ban đầu, đó chỉ là một ý tưởng, nhưng để thực hiện được bạn cần phải thuyết phục người khác bỏ vốn cùng làm, hay là tự mình đi vay mượn, gôm nhặt để làm, hay là đi rủ mọi người hùng vốn lại với nhau để làm… và theo mình, đối với những bạn trẻ, mới khởi nghiệp thì cách tốt nhất đó là đi thuyết phục người khác bỏ vốn cho mình, nhưng đó lại là cách khó khăn nhất.

 Còn cách đi rủ bạn bè cùng làm, cùng hùng vốn, cách này nếu như bạn không có thỏa thuận dứt khoát ban đầu, ai là người quyết định chính, thì rất dễ xảy ra xung đột và chia rẻ giữa chừng, khi mới ban đầu, chân ướt chân ráo khởi nghiệp thì cách này đến 95% là đứt đoạn giữa đường, bởi lẽ, thời gian đầu, tiền mất nhiều, chưa đủ thời gian lấy lại, nhiều người đã nóng lòng, gây mâu thuận.

Còn cách đi vay mượn tiền gia đình, bạn bè,, thì cách này, nếu lỡ thất bại, bạn bị áp lực kinh khủng, âm vốn, nợ nầng…. buộc bạn phải có tinh thần thép để vượt qua.

Những cách trên là những cách hay đi, với những bạn trẻ, thật sự không có gì trong tay , không tiền, không quan hệ, không kinh nghiệm,,,chỉ có mỗi ý tưởng nung nấu.

Mình đang nói đến khía cạnh hơi tiêu cực của những bạn trẻ, lần đầu tiên làm,,, để bạn có thể chuẩn bị, để mình tránh bị tổn thương nhất khi lỡ vấp ngã.

Giai đoạn này, bạn đừng nản nhé, bởi khi xưa Lưu Bị cũng xuất thân từ hai bàn tay trắng, và thất bại không biết bao nhiêu lần, chịu bao nhiêu tủi nhục trước khi lập được nhà Thục.

Phần 2: khi bạn vượt qua được giai đoạn khởi nghiệp đó, cái tiếp theo bạn phải đối mặt đó chính là nhân sự, bây giờ là thách thức khả năng lãnh đạo của bạn.

Để phát triển, nhất định bạn sẽ sử dụng nhân lực, thời gian đầu, bạn yên tâm đi, nhân sự sẽ khiến bạn đau đầu, gian nan…bởi nhân sự sẽ phá bạn tan tành thời gian đầu. Nhưng đó là vấn đề cần thiết, muốn bước đến thời huy hoàng, nhất định bạn sẽ qua thời gian này.



Nhân sự, không phải là phần mềm, bạn cài vào là chạy ngay, mà đó là con người, là tính cách, là suy nghĩ… vì vậy để dùng nhân sự tốt, bạn sẽ phải đào tạo, bạn hiểu về con người, nói tóm lại đó là “ nhân hòa”. Quá trình này có thể mất đến vài năm để bạn có thể có được những nhân sự ưng ý nhất.

Hiện bây giờ, mình đang bước vào giai đoạn này, khi ở giai đoạn này, phương pháp giải quyết của mình chính là đọc sách, học hỏi, lắng nghe chia sẻ của những người đã trải qua, tích lũy dần và áp dụng kinh nghiệm đó cho chính mình, nếu có sai lệch thì sự thiệt hại đó là ít nhất có thể cho mình.

Giai đoạn 1, nhân sự có thể là những người theo mình, lao đầu cùng mình chiến đấu, nhưng theo thời gian, khi có kết quả chút, họ lại mất đi tinh thần đó, mà thay vào đó là tinh thần chiến thắng, tinh thần muốn thụ hưởng, đòi hỏi nhiều hơn,,, còn vấn đề của chúng ta đó là làm sao, không để mất đi những công thần theo lâu, để họ vẫn tạo ra hiệu suất tốt và đảm bảo quyền lợi vừa đủ với họ phù hợp với công ty.

Những bệnh của nhân sự ở giai đoạn này là: lờn công việc do làm lâu, đòi hỏi rất nhiều quyền lợi, ….. Bạn yên tâm đi, nếu điều đó xảy ra, thì bạn cũng là người đang có lỗi. Để giải quyết được, thì chính bạn sẽ là người phải tìm ra cách, đừng oán than gì cả, bạn phải tìm ra cách vì nó gắn liền với công ty của bạn.

Để là một nhà lãnh đạo giỏi, đòi hỏi con người bạn phải giỏi, biết dùng người, trọng dụng, thu phục nhân tài, càng nhiều người tài giỏi làm việc cho bạn, mà bạn trung hòa được tất cả thành 1 khối, thì công ty bạn sẽ thật kinh khủng.



Lưu Bị giỏi không, ông rất giỏi, vì ông biết cách thu phục nhân tài, nhất đó chính là Khổng Minh, chính ông đã thu phục được Khổng Minh, tài năng của Khổng Minh giúp ông từ một người thất bại lên xuống, gầy dựng được một nước Thục Hùng Mạnh, ông giao hết quyền cho Khổng Minh và tài trí của Khổng Minh là không ai bàn cãi.

Một nhân vật khác, khi nói về lãnh đạo mà ta không thể không nhắc đến, đó chính là Tôn Quyền, ông chính là bậc lãnh đạo tài ba, thuật nhìn người, dùng người đúng việc, đúng lúc, mang lại hiệu quả cực cao, lúc thì trao quyền cho Chu Du, lúc thì Lỗ Tử Kính, lúc thì Lục Tốn,,,,

Còn Tào Tháo thì sao, ông là bậc đại tài của lãnh đạo, so với hai vị lãnh đạo kia, thì Tào Tháo toàn diện hơn, bạn nên nhớ từ đánh trận, đến chính sách trị an, phát triển kinh tế xã hội thì cũng là một tay của ông đưa ra…. Cho dù ông có hỏi ý kiến của quan nào, thì ông vẫn là người đưa ra quyết định cuối cùng.

Về giai đoạn này, mình sẽ viết thêm những bài sau nữa….

DU LỊCH ĐẢO BÌNH BA VÀ LỊCH SỬ CỦA NÓ

Bình Ba là một đảo nhỏ diện tích trên 3 km² thuộc xã Cam Bình, thành phố Cam Ranh, tỉnh Khánh Hòa, Việt Nam. Đảo nằm trong vịnh Cam Ranh, cách thành phố Nha Trang khoảng 60 km về phía nam, cách cảng Ba Ngòi 15 km về phía đông.

Nghe danh Bình Ba, xứ sở tôm hùm và hải sản, nơi thanh bình thoáng mát, nên tôi quyết định đi đến nơi này. Tới đây, điều đầu tiên đập vào mắt bạn đó là nước biển trong xanh, mát rượi, bạn sẽ cảm thấy tuyệt vời khi ở tại nơi đây.


BÃI CON RÙA

Vì sao lại có tên Bình Ba, tôi đi hỏi một người trong làng,tôi hỏi một người lớn tuổi và vô tình chú là con cháu của những người tổ tiên khám khá ra đảo.Chú nói " Bình là nằm trong từ Bình Định, Ba là chỉ 3 người đàn ông đầu tiên ra sinh sống tại đảo đó là Nguyễn Phụng, Phan Bạc, Nguyễn Hơn. Ba người đàn ông này là gốc người Bình Định. Vào những năm 1820 , tức là thời gian sau khi nhà Tây Sơn rơi vào triều Nguyễn, 3 người đàn ông này bỏ xứ đi, vô tình tìm thấy đảo, lập làng và sinh sống tại đây luôn"

Để đi du lịch Bình Ba, các bạn lên mạng tìm kiếm thì có rất nhiều thông tin về cách di chuyển cũng như thời gian di chuyển, các ăn chơi các địa điểm nơi đây đều có hết. 

Còn với mình, thì mình đi từ Sài Gòn đến Sân bay Cam Ranh, rồi từ Sân bay đi taxi đến cảng Ba Ngòi, muốn qua đảo, chắt chắn bạn phải đi qua đảo này. Các bạn có thể chọn thời gian đi cho phù hợp nhé,bởi ra đảo, thuyền chạy theo thời gian cố định, còn không bạn đi cano cho nhanh nhé!

Ở Bình Ba, giá cả đều rẻ, và diện tích có chút à, nên bạn lên đây, thuê nhà nghỉ nào cũng được, thuê gần Bãi Nòm càng tốt, bởi tối ra đây nhậu hải sản trên bờ cát đã luôn.


THA HỒ MÀ CHỤP HÌNH TỰ SƯỚNG CÁC BẠN NHÉ


Để tham quan đảo, bạn có thể thuê một chiếc xe máy để đi, bạn cứ chạy vô tư, không sợ bị lạc đâu, vòng vòng cũng nằm trên đảo à.haha Có một số địa điểm,và món ăn bạn phải thử nếu đã tới Bình Ba, đó là các bãi, Bãi Nòm, Bãi Chướng, Bãi Nhà Cũ,Bãi Sa Huỳnh.. Cảnh non nước nơi đây cực đẹp nhé.


BÃI CHƯỚNG

Đến Bình Ba, thì hải sản là tuyệt nhất, đi đâu cũng hải sản, hải sản ở đây rất nhiều và đa dạng tom hùm, ốc..... các bạn sẽ được chọn loại hải sản, nhờ bên cửa hàng nầu giúp theo ý bạn, ra tại Bãi Nòm, gió biển vi vu, ngồi trên cát, để thưởng thức, quả là rất tuyệt vời.


BÃI NHÀ CŨ

Nếu bạn là người thích đi du lịch, thì Bình Ba là một sự lựa chọn tuyệt vời.

Chúc bạn có những chuyến đi và kỳ nghỉ tuyệt vời!

TÌNH CHA


Có câu ca giao rằng “Công cha Như núi Thái Sơn”. Núi Thái Sơn còn đo được, còn đếm được, nhưng tình cha là vô biên của vũ trụ, ơn đức sinh thành, dưỡng dục con nên người.

Ba lớn lên thời kỳ bao cấp, đất nước nghèo nàng, thiếu thốn, nhà có 5 anh chị em, và ba là người con cả. Nghe má kể lại rằng, ” lúc cưới ba mầy về, sau vài năm thì ra ở riêng, không có gì cả, đất không, được ông bà nội cho được 2 thúng lúa, nghe má kể lại thời đó, sao mà thảm thế.


Từng bước, ba má đi khai hoang, tìm đất tròng trọt, làm từ sáng đến tối, cả trời sáng trăng hay dưới ánh đèn. Má nói vui ” lúc đó sao mà khỏe đến thế không biết, chứ như mấy đứa bay bây giờ, ra nắng là ngốp mất, có đâu mà làm”. Năm tháng dần đi, những đứa con như lấy dần đi tuổi xuân, sức khỏe của cha mẹ, vẫn hàng ngày, lặng lẽ, sáng đi sớm, tối về muộn, nuôi đàn con khôn lớn, không quảng ngại khó khăn, cha mẹ là tấm gương để chúng con phấn đấu. Từng bước ba mẹ có đất, xây nhà….. Nổ lực bền bỉ theo năm tháng.

Làm vậy, mà nhà mình vẫn không đủ gạo ăn ba má nhỉ, lúc đó con còn nhớ, hằng ngày, mỗi lần nấu cơm là chỉ có một hay hai nắm gạo thôi, phần còn lại là hấp mì hết, ba má thì toàn ăn mì hấp không, còn chúng con cũng được ăn cơm, ăn mì hấp, chan canh lá giang, lúc đó má nói” mấy đứa con còn nhỏ, ăn cơm, ba má lớn ăn mì ngon hơn” Thực chất ăn mì sao mà ngon được hả ba má.


Thân cha gầy vì năm tháng, một thân trai to khỏe, đã hao mòn vì đàn con khôn lớn, nhìn ba ốm, vất vả vì công việc mà con như rơi nước mắt, những lúc bế tắc, áp lực như muốn bỏ cuộc, chỉ cần một chút thôi, nghĩ về cha mẹ, là con như thêm phần năng lượng, lại mạnh mẽ lên, không cho phép mình được dừng lại.

Ba biết không, những lúc chúng con đau, nước suối lại lớn, ba vẫn bất chấp liều mình qua suối, để đi mua thuốc về cho chúng con, con cũng không thể nào tưởng tượng lại được những khoảnh khắc ây, nước suối rất lớn, chảy rất xiếc, nước ngập qua đầu, ba vẫn bất chấp, liều cả tính mạng để mua thuốc, cứu sống chị em chúng con.


Lúc nhỏ, nhà mình, mấy anh em chúng con ai cũng vậy, sức khỏe yếu, mỗi khi đau, mà ăn gì vào, là sẽ bị trứng thực, lên cơn co giật, nếu không cứu chỡ kịp thời, thì không biết hậu quả ra sao, đến bây giờ, con vẫn không hiểu, tại sao lúc đó nhà mình ai cũng vậy, nhà mình có đến 6 chị em cơ đấy, mà hình như lúc nhỏ ai cũng bị vậy cả.

Chắt lúc nhỏ, nhà mình là con với chị 2 là bị ba đánh nhiều nhất quá, con biết lúc tức giận, ba đánh chúng con thế thôi, nhưng sau khi qua con giận, ba sẽ là người thấy khó chiệu nhất vì xót xa, dạy chúng con khôn lớn, cũng khiến cha mẹ rất khổ tâm, Cũng chính vì thế, mà các anh chị em chúng con ai cũng lớn khôn nên người, ngoan ngoãn.

Đã 58 tuổi, ba vẫn còn lao động vì chúng con, vẫn công việc đồng án, sớm tối, không có đến thời gian thư giãn, nghỉ ngơi, Nhìn từng nếp nhăn trên tráng, là những dấu tích chiến đấu với cuộc sống, bảo vệ chúng con, dạy dỗ chúng con nên người.

Cả đời vì con cái, mà quên đến bản thân mình, tình cha vô biên vũ trụ. Chúng con yêu cha mẹ, ba mẹ hãy cố gắng giữ gìn sức khỏe, hãy ở bên chúng con mãi, để chúng con có thời gian báo đáp lại ân tình cao cả thiêng liêng ba mẹ nha, với con, sự thành công khi có ba và má, có cả gia đình minh , không có ba mẹ, thì sự thành công của con không còn ý nghĩa gì cả ba mẹ à.


BA MẸ HI SINH CẢ CUỘC ĐỜI VÌ CHÚNG CON
Chỉ cần nghĩ đến thế thôi, con sợ thời gian trôi nhanh quá,chúng con không kịp trưởng thành, con muốn mình va vấp thật sớm, nhanh nhất có thể, để con mau lớn khôn và thành công, con hiểu rằng, thời gian không cho phép con ở quá lâu một chỗ, mà con phải tiến bộ từng ngày.

” Nếu bạn có ước mơ- hãy kiên trì thực hiện nó”

Nguyễn Đình Chính

HÀNH ĐỘNG ĐI, ĐỪNG CHỜ ĐỢI

hi bạn!

Con người ta, ít ai dám hành động dứt khoát và mạnh dạng những suy nghĩ trong đầu của mình, mà rồi mình hẹn, mình xem xét... thế là nó lại qua mất đi cơ hội đó. Chính có một người bạn, là Bùi Thị Tuyết Mai, bạn ấy rất quyết đoán và dứt khoát với những suy nghĩ của mình và chớp lấy cơ hội rất nhanh, bạn ấy bắt gặp một ý tưởng, là mở trung tâm dạy anh văn, đùng một phát, bạn ấy nghĩ ngang đại học, để dánh toàn bộ thời gian thực hiện và phát triển ý tưởng đó.


BẠN BÙI THỊ TUYẾT MAI

Quá quyết đoán và mạnh mẽ, bây giờ bạn ấy đã có một trung tâm và thương hiệu nổi tiếng. Tôi rất ngưỡng mộ sự quyết định mạnh mẽ của bạn này. Khi trong đầu bạn, có ý tưởng gì hay, bạn hãy cố ghi lại khoảnh khắc ý tưởng đó vào tập, hãy làm điều đó, nó sẽ giúp bạn định hình, suy nghĩ,,,, rồi bạn cố gắng thực hiện điều đó nhé.


THƯƠNG HIỆU SMILE TOEIC

Như Chính, rất thích học ghi ta, ca hát, chơi thể thao.. nhưng lúc sinh viên lại không có tiền, cứ nghĩ như vậy, khi đi làm sẽ có tiền, rồi thực hiện nó, đó là suy nghĩ ngu ngốc nhất, nhớ nhé!! Đừng hẹn vào ngày mai. Thế là sau khi ra trường, đi làm có tiền, nhưng càng lớn, bạn lại càng không có thời gian, có công việc, có nhiều mối quan hệ,,,, rất nhiều thứ sẽ theo bạn, lúc đó bạn không có thời gian để thực hiện. THẤY CHƯA??? đừng bao giờ hẹn ngày mai nhé, bởi bạn không biết ngày mai sẽ thế nào???


CHẲNG CÓ GÌ XẢY RA, NẾU TA KHÔNG HÀNH ĐỘNG 

Năm cấp 3 Chính học, có một thầy dạy môn quốc phòng nói rằng "Tôi thấy cái thời học trò như các bạn là sướng nhất, lúc thầy học cấp 3, thầy nghĩ lên đại học sẽ sướng, khi lên đại học, thầy nghĩ khi đi làm sẽ sướng, bây giờ đi làm, thầy thấy thời học cấp 3, là sướng nhất" Có một vấn đề gì đang xảy ra, đó là nghĩ ngày mai, ngày mai,,,, khi sáng mai rồi, lại nghĩ ngày mốt... thế rồi đến lúc, cảm giác tiếc nuối những gì đã qua.

Chờ đợi luôn là vật cản trở lớn nhất của những bạn trẻ, những người khởi nghiệp, bởi bạn còn quá non kinh nghiệm, bạn còn chưa va vấp cuộc đời, thì bạn biết đâu mà suy nghĩ, suy đoán rồi lại hẹn và rồi qua đi mất. Bạn cứ làm, làm đại, cho dù ý tưởng đó nó viễn tưởng,,, nhưng hãy làm, đó là kinh nghiệm dành cho bạn trẻ chúng ta, đến lúc nào đó, mọi thứ sẽ hội tụ về chúng ta, thông qua những hành động đó. Nên còn trẻ, chúng ta hãy hành động, hành động nhé!


THỜI GIAN KHÔNG CHỜ ĐỢI AI

Những anh chị đã lớn, ngoài 40, 50 tuổi (tính bằng sự trải nghiệm ) thường nghĩ là đúng rồi, bởi các anh chị ấy đã dày dặn kinh nghiệm, lúc đó họ đang mang trên vai gia đình, xa hội... nặng lắm, nên sẽ suy nghĩ rất chính chắn, rồi mới hành động. Còn chúng ta, những bạn trẻ, chúng ta có tuổi trẻ, nhiệt huyết, dừng sợ đánh đổi các bạn nhé!

 Nguyễn Đình Chính " Nếu bạn có ước mơ- hãy kiên trì thực hiện nó" 

THỜI SINH VIÊN ĐẠI HỌC

Hi Bạn!

Nhiều bạn tò mò,hay hỏi mình là lúc trước học ngành gì, học trường nào, có nhiều bạn nghĩ mình học bên thực phẩm, bên nấu ăn, và nhiều nhất là nghĩ mình học kinh doanh.. Bởi thấy mình hiện giờ đang kinh doanh. Nhưng thật ra lúc mình học và bây giờ đi làm là hoàn toàn trái ngược nhau.

Từ năm 2009 đến năm 2013 Chính học tại trường Đại Học Sư Phạm Kỹ Thuật Thành Phố Hồ Chí Minh, chuyên ngành Điện - Điện Tử. Đến với ngành Điện Điện Tử, cũng là một dịp tình cờ, bởi lúc nhỏ là mình rất thích đi học bên Cảnh Sát, nhưng tới lớn, mình lại không đủ chiều cao để xét tuyển vào ngành này và cũng chính cái duyên đó, đưa mình tới Sài Gòn, tới cuộc sống đầy va chạm và thú vị.


HÌNH ẢNH LỚP ĐIỆN ĐIỆN TỬ 09

Lúc sinh viên, kinh tế gia đình cũng hơi khó khăn, công với tính của mình rất ham làm, nên từ thời sinh viên mình đã đi làm rất nhiều công việc khác nhau, như chạy nhà hàng, đi dạy kèm, đi phát tờ rơi.... Chính những lúc trải nghiệm kiếm tiền đó giúp mình học được rất nhiều kinh nghiệm trường đời và chính đã quyết định làm liều khi ra trường là đi kinh doanh, không làm công ty theo chuyên môn của mình được học. 


ĐI LÀM NHÀ HÀNG DƯỚI BÌNH DƯƠNG

Còn nhớ cái thời đó, học lớp điện tử, chính là  trưởng nhóm của  2c (một lớp chia ra 3 lớp nhỏ để học thực tập), lúc đó cái tào lao của Chính được phát huy sức mạnh. Lúc học quân sự, đứng dậy báo cáo quân số xạo, chứ không, bạn nào vắng là rớt ngay.hi  Những trò tinh nghịch được thể hiện lúc đại học là vui nhất, nhớ hồi học thực tập môn PLC, đứng lớp là một cô giáo, cô còn trẻ, nên bọn mình rất hay chọc cô giáo. Cô ơi, cho chúng em qua hết nha cô, đứa nào ở lại, nó lại theo cô học nữa là cô khổ, chọc cô đỏ hết cả mặt.


NHÓM 2C CHUẨN BỊ BÁO CÁO ĐỒ ÁN MÔN HỌC 1

Học thực tập, khoảng gần 20 bạn, nên ai nấy cũng chơi thân và rất vui vẻ. Nhớ những lúc, Chính liên hệ với thầy cô trong khoa, và các doanh nghiệp tới trường làm hội thảo, để cả lớp được đi tới công ty tham quan, lúc đó cũng tò mò, muốn biết tới công ty là như thế nào, những lúc làm nhóm trưởng như vậy, nó cũng để lại cho mình cả khối kinh nghiệm.


CẢ LỚP ĐẬU HẾT, KÉO NHAU LÊN SÂN THƯỢNG CHƠI

Lúc này là cả  lớp đậu đồ án môn học 1, rồi kéo nhau lên sân thượng trường chơi, trên này rất cao và nguy hiểm,  mở cửa để ra ngoài này ngắm Thủ Đức nhưng lên được đây, là phải trốn bảo vệ.


Cuối năm 2013 chính tốt nghiệp, kết thúc chặng đường tập sự, bắt đầu hành trình mới bằng chính đôi chân của mình.

Nguyễn Đình Chính " Nếu bạn có ước mơ - hãy kiên trì thực hiện nó"