Trang chủ

DU LỊCH THÁI LAN

Đến với đất nước Thái Lan, đất nước của phật giáo, tự nhiên mình cảm thấy thích ghê, những điều mới mẻ khi vừa mới đặt chân đến BATTAYA, nơi mà người Thái gọi là thành phố ma quỷ, ở đây, giới tính thứ 3, được công nhận và thoải mái sống theo tự nhiên.

Mà công nhận, họ đẹp ghê nhen.herr


Được đi massage, bấm huyệt, cảm giác thích thú cực kỳ, người thoải mái hẳn ra

Ở họ có những cái hay, mà rất đáng để mình học hỏi

Người dân được học miễn phí, được chữa bệnh miễn phí, con người được đầu tư, tôi rất thích.


Người con trai muốn lấy vợ, họ phải có thêm bằng Tu hành.Người tài xế, cảnh sát phải có thêm bằng đỡ đẻ, để phòng trường hợp kẹt xe, có thể hỗ trợ sinh luôn trên xe, với họ, sinh trên xe, đem lại sự may mắn

-          Ở Thái, toàn dân làm du lịch, họ làm du lịch, bán hàng cực hay, ngẫm lại bài bán hàng, quy trình bán hàng là quá tốt, mình cũng kinh doanh mà, nên thấy vậy là khoái ngay.


Nhiều điều hay lắm, đã ghê luôn, mà thôi, giờ tới tiếc mục khoe hình đi chơi, chứ qua đây, là thấy thích cái chữa bệnh miễn phí cho người dân, và học miễn phí á.he


Tượng phật 

XIẾC VOI , voi quá là thông minh luôn.


Chắc phải đi nhiều nữa.hi

Nguyễn Đình Chính

DU LỊCH INDONESIA

Du lịch đảo BATTAM của Indonesia, đi thuyền từ Singapo qua thì mất tầm 1 giờ đồng hồ đi tàu, khoảng cách một giờ thôi, nhưng khi qua đây thì cảm giác lại thay đổi hẳn, nơi đây có cái gì đó giống Việt Nam ta.

Đất nước Indonesia là đất nước vạn đảo, họ có hơn 17000 đảo, và Battam là một trong số đó, cuộc sống và con người nơi đây thật bình dị.

Được tham quan ngôi chùa thờ Quang Công.


Đi chụp tại khu chụp hình 3D


Ở tại khu khách sạn, nhà hàng sân vườn nơi đây


Ở đây, nhiều công ty may mặc lớn trên thế giới đặt nhà máy tại đây, nên ngươi dân nơi đây họ biết được công thức, họ có thể may đồ y chan đồ hiệu, giá cả lại rẻ hơn, chúng tôi đi xem qua một vòng tại các cửa hàng, quả thật không thể phân biệt được ồ giả, đồ thật.

Thật thú vị.

Nguyễn Đình Chính

DU LỊCH SINGAPO

Đây là lần thứ 2 đặt chân đến đất nước Singapo, cảm giác mát mẻ, sạch sẽ từ sân bay đến khi bước khắp đất nước này,  cây xanh được trồng khắp trên các con đường, ở đất nước này, như một thế giới khác đối với tôi. Họ quá tuyệt vời.


Một đất nước, không có một chút tài nguyên , thiên nhiên, đến nước uống họ cũng phải nhập khẩu, nhưng tại sao họ lại tuyệt vời đến thế, tại sao mức sống và thu nhập của người dân họ lại cao vậy.


Hệ thống tàu điện ngầm của họ thật tuyệt vời, từ bán vé, tới đi, mọi thứ đều tự động, hệ thống điện ngậm của họ có thể chứa được 1,6 triệu người, đủ đồ ăn cho 3 tháng, khi có chiến tranh xảy ra.



Đất nước nó sạch đến mức, đi miết mà không thấy rác, cảm giác mát lạnh khi đi ngang các tòa nhà, ban đêm đi xem nhạc nước, nó đẹp thôi rồi, dạo một vòng trên con sông, đi qua các điểm tham quan, ánh đèn đẹp lấp lánh, công nghệ và kỹ thuật ở nơi đây, nó đã cách xa nơi chúng ta đang sống rất xa.



Hệ thống giao thong cực kỳ hiện đại, các trạm thu phí đều tự động, đổ xăng tự động, nếu có vi phạm, cũng phải tự động đi nộp phạt.

Đất nước Singapo, không có gì cả, tài sản của họ là con người, và đó là tài sản duy nhất của họ, chính vì vậy mà họ phát triển văn minh đến thế.

Hãy đến nơi đây, để thấy được cái hay của người ta, cái hay của thế giới bên ngoài.

NỔ LỰC TỪNG NGÀY, THÀNH CÔNG SẼ ĐẾN

Cuộc sống sinh viên của Chính thế nào, nói thế nào ta, nó thật sự là khoảng thời gian thoải mái và tuyệt vời. Hiện giờ, có rất nhiều bạn sinh viên, đang làm thêm tại các hội chợ của Bánh Cuốn Tây Sơn, mình thầm khen, các bạn sao giỏi quá, sao các bạn biết được công ty đang tuyển mà các bạn làm, các bạn ý thức được việc kiếm tiền để trang trải cuộc sống, các bạn biết đi làm để coi xã hội nó thế nào, các bạn biết quan hệ, để khi không có chỗ làm ở gian này, các bạn biết xin làm tại các gian khác… mình tin, các bạn sinh viên chịu khó, chịu khổ đi làm thêm, các bạn sẽ có được sự tự tin nhất định khi bước khỏi ghế nhà trường.

 

Mình kể các bạn nghe câu chuyện này nhé, bạn tên T, là thủ khoa khóa học của mình, bạn ấy học cực kỳ giỏi, nhưng khi ra trường mãi không xin được việc làm, còn bạn M thì học không được giỏi lắm, nhưng ra trường bạn ấy có ngay công việc làm, đến cả 6 tháng sau, M mới dẫn T vào team của M, T trở thành nhân viên cấp dưới của M, nếu lỡ như, M không dẫn T vào làm, liệu cậu ấy còn phải mất bao lâu để xin được việc làm.

Việc bạn học giỏi, thế mạnh của bạn là nghiên cứu và học tập, nhưng nếu bạn không có kỹ năng để BÁN MÌNH, thì bạn chỉ là một món hàng TỒN KHO, vậy nên kiến thức không là chưa đủ,  kỹ năng chính là yếu tố quyết định sự thành công của bạn.

 

Đi làm, giúp bạn va vấp, giúp bạn hiểu được đời không như trang giấy trắng, làm việc và học hỏi giúp chúng ta trao dồi kỹ năng sinh tồn, mọi thứ có, đam mê có, thành công chỉ là yếu tố thời gian, khi lượng đã tích lũy đủ.

 

Nhiều bạn đi làm hội chợ, tự dưng khiến các bạn nổi máu đam mê kinh doanh, có hỏi mình, làm sao để đăng ký hội chợ, mình rất quý các bạn này, nên mình sẽ dành ra thời gian giúp bạn và hướng dẫn bạn đăng ký. Nhiều bạn nói với mình, bạn không biết đam mê là gì, thì mình chỉ nói với bạn, hãy đi làm nhiều hơn, chỉ có đi làm nhiều, biết nhiều, bạn mới biết là mình đam mê gì.

 

Từ nhỏ, mình mong ước, lớn lên được mặc áo vest, đóng thùng, mang cặp táp,,, đi vào các tòa nhà làm, mình thích lắm, nhưng chẳng biết làm công việc gì, học gì để được như vậy, mình cũng chẳng biết mặc vest như vậy được gọi là gì. Bởi lúc nhỏ có biết gì đâu, lớn lên tí, thấy phim hàn quốc nó ăn mặc đi làm đẹp vậy á.

 

Lúc mình còn nhỏ, học đèn dầu cho đến năm lớp 4 mới có điện, thấy lạc hậu ghê hông,hi nhưng bây giờ, để tìm ra cái cảnh, ngồi co ra, trên cái phản, treo cái mùng chớ muỗi nó cắn, rồi ngồi bên cái đèn dầu để học bài, viết bài.

 

Tìm đâu ra, tuổi thơ, mong chờ ngày trăng tròn để có ánh sang đi chơi đêm, các trò chơi dân gian giờ đã đi vào các game lập trình.

 

Nhớ lúc nhỏ, đói sơ xác, cơm không có ăn, chỉ toàn ăn mì hấp, khoai lan nấu, bắp nấu… có gì ăn nấy, ăn cho qua con đói, ăn cho lớn, để rồi đi kiếm tiền.

Còn đâu cái thời, cuốn vở đã viết tới trang bìa, rồi viết chữ nhỏ, chứ sợ hết cuốn vở, 96 trang luôn bìa, thì không một tràng nào mà không có chữ, viết hết mực, thì mượn bạn, nói rằng tao quên cây bút, chứ dám nói bút tao hết mực, không có tiền mua na.

 

Ngày đầu, biết tin mình đậu đại học, vui có, buồn lo cũng có, vui vì mình sắp được biết cái Sài Gòn nó ra sao, buồn vì nghĩ lại, tiền đâu mình đi học bây giờ, “ má ơi, nhà mình đủ tiền để con đi học hông má” Má nói, có con, con cứ lo học đi, có gì đâu mà hổng đủ. Má nói vậy thôi, chứ con biết kinh tế nhà mình mà. Con đi học, ba má phải vay chỗ này chỗ kia.

 

Rồi cũng vào Sài Gòn, với nguồn vay sinh viên không lãi suất,  chập chững được vài tháng là mình đi làm thêm ngay, được chiếc xe đạp chị 3 cho chiếc xe đạp, chạy từ quận 12 đến Thủ Đức.

 

Cái ngày đầu tiên kiếm được việc phát tờ rơi và dạy kèm, đến lúc được nhận đồng tiền chính mình làm ra, thật mừng không tả nổi, hiểu được thế nào để tìm ra đồng tiền ấy. Quý và trân trọng nó lắm.

 

Chính lúc mình đi làm nhiều vậy, mình mới nhận ra, là mình đam mê kinh doanh, bán hàng. Rồi từ đó, mình thấy được cách kiếm tiền, cách tạo ra tiền để giúp mình vượt qua khó khăn. Chính những lúc khó khăn, bở ngỡ khi làm việc, làm mình thêm kỹ năng sinh tồn, phát triển bản thân. Đến bây giờ, mình cũng học rất nhiều, học để bản thân mình tốt hơn, phát triển hơn.

 

Nguyễn Đình Chính

BẢN THÂN MÌNH TỐT HƠN , XÃ HỘI SẼ TỐT HƠN


Người ta nói, mỗi người đều có góc nhìn như một cái giếng, học nhiều hơn, trí tuệ thâm sâu hơn thì giếng của mình lớn hơn, kiến thức của mỗi người của mõi người trong vũ trụ này thật nhỏ bé.

Càng đi nhiều, càng nghe nhiều, mới thấy mình còn quá nhỏ bé, người sinh ra, 2 tai, nhưng chỉ có một miệng là vậy, bởi tạo hóa muốn chúng ta lắng nghe nhiều hơn, học hỏi nhiều hơn.

Chính có một sở thích, là khi đi đâu, ngồi trên xe, nếu thấy anh chị nào mà lớn tuổi, độ tuổi mà sống chuyển giao giữa hai thế hệ, là chính sẽ nhờ họ, kể về những gì họ biết về lịch sử, về địa danh của Sài Gòn, của đất nước Việt Nam.

Vì sao gọi là Ngã 5 chuồn chó, ngã tư 7 Hiền… mình hay tò mò về các địa danh này lắm, vì sao trước kia, người ta lại gọi Sài Gòn là Hòn Ngọc Viễn Đông, nhưng bây giờ, thế hệ chúng con lớn lên, có thấy gì là Hòn Ngọc Viễn Đông  nữa đâu. Các cô chú mà có nguồn gốc gia đình chuyển giao giữa hai chế độ, họ sẽ cho chúng ta hiểu được các lịch sử của đất nước mình.

Cuộc sống của chúng ta hiện tại, có những cái tốt, những cái chưa được tốt, nhiệm vụ của chúng ta là phát huy cái tốt, cố gắng hoàn thiện mình, để bản thân mình được tốt, khi bản thân chúng ta đều tốt, thì xã hội tốt, đừng chằm chằm vào cái không tốt để vạch ra, tìm nguyên nhân,, mà hãy tập trung vào cái tốt. Mình có đọc đâu đó của luật hấp dẫn “ Hãy tập trung vào điều mình muốn, đừng tập trung và cái mình không muốn”  Hãy tập trung vào “ Tôi muốn giàu” đừng tập trung vào cái “ tôi không muốn nghèo”.



Tình cờ, có lần mình đi qua nước Thái lan, mình thấy nước bạn có rất nhiều điểm hay, chúng ta có thể áp dụng để giúp bản thân mình được tốt hơn.

1.     Ở nước họ rất quan tâm về sức khỏe, họ khám chữa bệnh miễn phí cho người dân, nếu như vậy người dân sẽ thường xuyên đi khám sức khỏe định kỳ hơn, giúp cuộc sống họ được tốt hơn.

2.     Tất cả trẻ con đều học ở chùa, được chùa lo học phí, vậy là mọi con em đều được tới trường học tập, được tiếp thu các văn hóa tốt.

3.      Cách họ khai thác du lịch rất hay, dù là ở họ phong cảnh chẳng có gì là đẹp..

 

Yếu tố khiến mình thích nhất đó là cả y tế và giáo dục đều tạo điều kiện tối đa, để con người được phát triển… tài sản quý nhất đó chính là con người, chứ không phải thiên nhiên, của cải vật chất.

 

Khi một con người được đào tạo, đươc trau dồi, được tạo điều kiện phát triển tối đa bản thân, thì sẽ tạo ra một xã hội văn minh, đáng sống. Dân giàu ắc nước mạnh.

 

Từ trước, con người của mình rất ích kỷ, tham lam, nóng tính, lúc kia á, đứa nào mà học giỏi hơn, là mình cố gắng để hơn nó, điểm cao hơn nó, đứa nào mà cãi nhau về một vấn đề nào đó, là mình cãi đến cùng, ghét ý kiến của nó…  lúc xưa thì con người mình thế á. Thấy mắc cười không nào.

 

Thật sự phải tốn thời gian rất lâu để mình luyện tập, đọc sách, nghe audio, tập thiền, tư duy tích cực, sống lạc quan, người bớt sân si… cảm thấy cuộc sống này ý nghĩa vô cùng.

Để tập các thứ này, tốn cũng không ít thời gian đâu nhé, quan trọng nhất là bản thân mình phải kỷ luật để vượt qua các giai đoạn đó.

 

Nguyễn Đình Chính