Trang chủ

Việt Nam Mình

Từ nhỏ, mình thật sự không thích môn sử, bởi cứ sợ dò bài, rồi phải nhớ những con số cụ thể, để trả bài, kiểm tra điểm sử. Thật khó để mà đam mê với cách học như vậy.

Nhưng bây giờ, dù cuộc sống bộn bề , công việc, gia đình, nhưng tôi lại khao khát và dành thời gian ra để tìm hiểu về lịch sử, địa lý lãnh thổ nước Việt mình.

Việt Nam mình nằm ở đâu trên bản đồ thế giới, nằm ơn khu vực phía Đông Nam của châu Á, Bắc giáp Trung Quốc, đông giáp biển, cứ đâm thẳng ra là gặp Phi-líp-pin , Tây Bắc giáp Lào, Tây Nam giáp campuchia, Nam tiến nữa là gặp Malaysia.

Người ta nói nước Việt mình kéo dài từ Ải Nam Quan đến mũi cà mau. Vậy Ải Nam Quan ơ đâu, sao sách giáo khoa tôi học lại không thấy ghi.

Ngoài ra nước Việt mình còn 2 quần đảo lớn đó là Trường Sa và Hoàng Sa, nhưng một số đảo ở quần đảo thì mình bị mất, nếu nhìn từ vệ tinh thì có những đảo thuộc quần đảo đã bị Trung Quốc chiếm và xây dựng nhiều tàu sân bay.

Là một người công dân, mình cần biết vị trí địa lý nước mình, nó bao gồm bao nhiêu, nằm ơ đâu trên trái đất này.




Lý thường Kiệt đã nói “ Nam Quốc Sơn Hà Nam Đế Cư - Tiệt nhiên định phận tại Thiên Thư”

Tức ông nói sách trời đã định vị trí , lãnh thổ cho người Việt.


Lịch sử văn hiến 4000 năm, khiến tôi càng thêm tò mò, về lịch sử người Việt, người Việt mình từ đâu, sao lại gọi là người Việt, thì dữ liệu trên wiki có. Nhưng vẫn chưa thỏa lắm, có một ngày tôi nghĩ mình có duyên để biết câu hỏi này.


Nhiều lúc cũng tiếc, vì sao Ngô Quyền, Lý Thường Kiệt, Trần Hưng Đạo , Quang Trung,,, các ngài có viết lại tiểu sử cuộc đời không, muốn được nghe các ngài tường thuật lại, chính các ngài tường thuật lại, chứ không phải được các sử gia ghi chép và truyền lại. Bởi thế hệ hậu sinh chúng con muốn biết.


Nhiều lúc mình cũng chỉ ước, bản thân mình có khả năng làm đạo diễn, hay nhà viết kịch đủ tầm, để tường thuật lại lịch sử nước nhà qua các bộ phim, Những trận đánh tan ngoại ban, Ngô quyền đánh quân Nam Hán, Lý Thường Kiệt đánh quân Tống, Trần Hưng Đạo 3 lần dẹp tan quân Mông Nguyên, với biết bao anh hùng dưới trướng nào là Dã Tượng, Yết Kiêu, Phạm Ngũ Lão,,, Quang Trung hoàng đế đánh Xiêm La, đánh cho Tôn Sĩ Nghị, cho nhà Thanh mất hồn bạc vía. 


Vậy mới thấy rằng, tuy thịnh suy , mạnh yếu mỗi lúc khác nhau, nhưng anh Hùng Hào kiệt thì đời nào cũng có. Đất Việt là của người Việt, thiên thư là vậy. 

Nhà Lý mạnh biết bao, nhưng đến lúc yếu thì nhà Trần lên thay thế.

Nhà Trần Thịnh biết bao, nhưng rồi lại suy để đến nhà Hồ.

Chúa Nguyễn vào Nam, khai hoang, mở rộng bờ cõi nước Việt đến mũi Cà Mau rồi đến lúc lại suy thoái. 

Rồi đến thời sau nay, Việt Nam Cộng Hoà và Việt Nam xã hội chủ nghĩa, đất nước ta lại chia cắt. 

Nhưng rồi cũng thống nhất.  

Vậy mới thấy, dân ta kiên cường biết mấy. Thịnh thì chăm lo cuộc sống, làm dân thường của nước Việt. Đến lúc tổ quốc lâm nguy, đất nước suy yếu thì anh Hùng lại xuất hiện. Ngoại ban bao đời, vẫn đến rồi ra đi trong cay đắng, tủi nhục.

Nam quốc thì Nam đế cư.

Mỗi đời, từ xa xưa đến bây giờ và mai sau, lãnh đạo tốt thì dân giàu, thì nước mạnh, nước đã mạnh thì ngoại ban chẳng dám họ he. Quốc thái , dân an.

Lãnh đạo thoái, tham quan ô lại, kinh tế kém cỏi, xã hội thì rối ren, lòng dân không yên thì lịch sử đã có hết rồi, ngoại ban sẽ xâm chiếm . Thì lại thay đổi giai cấp lãnh đạo mới.

Trải qua 4000 năm văn hiến, bao nhiêu nhà, giai cấp lãnh đạo khác nhau, thịnh suy từng lúc khác nhau, nhưng có 1 điều không thay đổi, là nước Việt là của người Việt.

Con người Và công việc

https://nguyendinhchinh.comTrải qua những khoảng thời gian làm việc, vừa làm, vừa học, vừa xây dựng để đạt được mục tiêu. Bất cứ bạn làm việc gì, cái gì ta cũng phải dấng thân, nhưng sau đó ta cũng phải quan sát , phân tích và đúc kết. Người nào làm càng tốt, thì kết quả công việc càng tốt. 

Nếu làm mà không quan sát học hỏi, phân tích và đúc kết thì một lúc nào đó, chúng ta sẽ thất bại, có một câu nói rất hay đó là, đằng sau sự thành công là vực thẳm. Nếu thiếu đi quá trình này, thì vực thẳm sẽ ở ngay sau sự thành công. 

Khả năng phân tích và đúc kết vấn đề cực kỳ quan trọng. Giúp ta giữ vững mục tiêu phía trước.


Khi công ty bắt đầu lớn lên, công việc cũng sẽ nhiều lên, ngoài việc bản thân mình làm được, thì đội ngũ nhân sự chiến lược của mình cũng phải làm được việc này. Bản thân mình làm được đã khó, nhưng nhân sự chiến lược mình cùng làm được thì nó còn khó hơn. Làm sao để các bạn ý thức được rằng, mình phải luôn học hỏi để tiến bộ, phân tích , đúc kết để hiệu quả, không ngừng nâng cao bản thân mình. Chỉ có nâng cao giá trị bản thân mình, thì trị giá sẽ theo sau mình. Bản thân mình luôn luôn đi trước, và giá trị sẽ theo sau tương ứng. 

Nói thì dễ, nhưng phải làm, trải nghiệm nhiều tôi mới hiểu được như thế nào là con người đi trước.


Trong công ty thì cũng vậy, con người luôn đi trước công việc.

Tức mỗi cá nhân phải tiến bộ, biết đúc kết sau 1 tháng , sau 1 năm mình đã học được những gì, và làm được những gì. Bạn không thể làm mãi một công việc , một vị trí , cùng với cách làm cũ, kiến thức cũ, hiệu suất cũ sau 1 năm được. Nếu một bạn là fulltime, bạn phải biết là mình phải phấn đấu lên trưởng nhóm, rồi lên nữa, lên nữa để mình được học nhiều, được làm nhiều, để bản thân mình tiến bộ và giá trị, và khi giá trị tăng, thì trị giá bản thân mình tăng, tức thu nhập của mình tăng, bạn muốn tăng lên bao nhiêu, thì hãy phát triển bản thân mình nhiều hơn thế, bản thân mình luôn đi trước mọi việc.

Ví dụ bên cửa hàng mình để lên trưởng ca thì mình cần những gì, ngoài thạo công việc, thì mình còn có khả năng điều phối, khả năng sắp xếp, khả năng đào tạo, kèm cặp các bạn mới, hướng dẫn đội ngũ mình thạo việc hơn. 

Biết được là thêm kỹ năng đó là phải học từ đâu, từ sách nào, hãy từ bản thân nghiệm, hay từ các buổi đào tạo của công ty. 


Cùng nhau học hỏi tinh thần đại bàng là chủ động trong mọi công việc. Không ai nhắc bạn phải biết chăm lo cho bản thân mình, không ai nhắc bạn phải học hỏi, không ai nhắc bạn phải tiến bộ.


Một quy luật đơn giản trong cuộc sống là, muốn cân bằng thì bạn phải luôn tiến về phía trước.

Để có tinh thần thực hiện việc tiến bộ, thì bản thân chúng ta phải tự biết đủ, ý thức được mình đang tồn tại, trân trọng những gì mình đang có, từ quần áo mặc, đến đôi tay, đôi chân, đôi mắt... một cơ thể khỏe mạnh, một cuộc sống tràn đầy niềm vui. Một cuộc sống đầy sự biết ơn.



Học làm sếp

Nhân viên gọi bạn là sếp, hãy thử hỏi có bao nhiêu bạn gọi sếp là từ trái tim, hay họ gọi sếp từ cuốn họng trở lên. Đơn giản, bạn phải biết mình như thế nào, và làm sao để họ gọi từ trái tim, chứ không phải là bạn đang giữ chén cơm, công việc của họ, mà họ gọi bạn là sếp.


Với bất cứ ngành nghề kinh doanh nào, con người và nhân sự là mục tiêu và ưu tiên hàng đầu để đầu tư và phát triển. Sức mạnh của cả tập thể công ty, được tính bằng sức mạnh của thành viên yếu nhất.


Và với ngành kinh doanh F&B này, mình hiểu rất rõ, tầm quan trọng của con người, nó quyết định tất cả. Dù bạn có ý tưởng tốt đến đâu, khát khao cháy bỏng đến cỡ nào, mà đội ngũ nhân viên phục vụ trực tiếp ở cửa hàng không nắm được, là việc của bạn trở nên lỡ dỡ ngay.



Chỉ cần một vài cá nhân phá thôi, dù vô tình hay cố ý, bạn sẽ bị sụp ngay, nó quan trọng đến mức thế ấy.

Vậy cách nào để hạn chế những rủi ro với vấn đề nhân sự, sẽ có nhiều cách khác nhau, được nhiều chuyên gia đưa giải pháp, từ vấn đề tuyển chọn, đến sàng lọc, đào tạo.... Nhưng hiện, với những doanh nghiệp nhỏ như mình, thì việc tuyển và chi phí cho đào tạo là khá thấp.


Văn hoá công ty là cái phải xây dựng ngay từ đầu, và bằng mọi giá phải tập trung vào nó, chính cái văn hoá ấy, sẽ giúp mình còn mãi trước những biến động, nhân viên còn, khi văn hoá công ty còn.

Giá trị công ty, ở mặt thương mại đó chính là thương hiệu. Ở trong nội bộ đó chính là văn hoá công ty. 

Với người làm sếp, thì làm sao để nhân viên gọi sếp từ trái tim, không phải gọi từ cuốn họng. Đó là việc chúng ta xây dựng hình ảnh cá nhân của mình ơn công ty. Nhân viên nói gì về bạn sau tấm cửa kính. Đó mới là sự thật, không phải những lời nói khi có bạn.


Bạn dần hiểu ra rồi chứ, làm sao để nhân viên vẫn gọi bạn là sếp , khi không có bạn. Đó chính là việc bạn phải sống, làm việc, hành động sao cho đáng từ sếp, việc bạn tu thân, rèn luyện bản thân mình. Mọi thứ xuất phát từ mình mà ra.


Bạn vẽ hình ảnh gì của mình, trong mắt các bạn nhân viên có thể là chân thành, hay quyết đoán , hay tận tụy, hay giỏi chuyên môn, hay tôn trọng người khác, hay công bằng ,minh bạch.... nhiều lắm


Muốn vẽ được những hình ảnh này, chính bản thân mình phải rèn luyện, từ cuộc sống , làm từ việc nhỏ tới lớn , tu thân, tề gia, trị quốc, bình thiên hạ. Muốn có công ty tốt, phải có nhân viên tốt, muốn có nhân viên tốt thì bạn phải tốt. Muốn quản lý công ty được, bạn phải quản lý gia đình được, muốn quản lý gia đình được thì bạn phải quản lý bản thân mình được. Cứ thế, từ nhỏ tới lớn. Mà bản thân mình là điều đầu tiên phải làm trước.

LÒNG TỰ TRỌNG CỦA CON NGƯỜI

Khi mở các cửa hàng, nhiều lúc các cửa hàng hay bị mất vặt như các bóng đèn, các chậu cây đê phía ngoài cũng mất. Đáng chú ý là khi xem lại camera, thì có lúc là nam thanh niên ăn cắp, có lúc là người phụ nữ ăn cắp.

Chậu cây thì bị một người lớn tuổi ăn cắp, họ nhổ cây, đổ đất, rồi lấy chậu.

Cũng có lúc thì mất xe gắn máy.


Tại sao ở độ tuổi nam thanh, nữ tú, đủ sức làm việc và mua những thứ đó, thì tại sao họ lại đi lấy cắp.

Cũng có những bài báo nói, có giám đốc ban ngày lái xe đi làm, tối lái xe đi lấy tộm cây này nọ, họ nói không thiếu tiền, nhưng vì chỉ thích, nên đi lấy trộm cây.

Tức hành vi lấy cắp hay ăn trộm đôi lúc nó là sở thích, hay nôm na là hành động đó mang lại niềm vui cho họ, họ nuông chiều chính cái cảm xúc cua bản thân mình. Dù họ biết là hành động đó không đúng, nhưng lúc đó họ vẫn làm, bởi vì cảm xúc nó vui.


Lớn hơn nữa, chính những cái này, khi người Việt mình đi ra nước ngoài, cũng vì những hành động như vậy, mà chúng ta không nghĩ tới hậu quả. Hoặc chỉ nghĩ nếu có sai, thì mình họ chịu phạt, lúc đó họ không nghĩ đến mình là người việt và mình đang ở nước bạn. Cứ nhiều trường hợp như vậy, thì đó là cả quốc gia.

Vậy tại sao họ lại như vậy, nguyên nhân chính là do lòng Tự Trọng của họ thấp. Khi lòng tự trọng con người thấp, thì bản ngã cái tôi cao, họ thực hiện hành động đê thỏa mãn cảm xúc các nhân, chứ họ không còn suy xét là đúng hay sai nữa.


Nhiều lúc họ biết sai, thì vẫn làm, vì việc làm ấy khiến họ vui vẻ và thích thú. Họ không cản được mình lúc ấy.

Để cải thiện và nâng cao lòng tự trọng, thì chính các cá nhân của chúng ta phải ý thức được lòng tự trọng, và nâng cao nó, phát triển bản thân để nâng cao lòng tự trọng, hạn chế cái tôi của mình xuống.

Tiếp đến là môi trường gia đình, rồi xa hơn nữa là xã hội phải thay đổi. 

Việc cấp thiết là nhà nước phải xem lại nền giáo dục của chính mình, nền giáo dục của nước mình hiện tại, sao lại như vậy.

Nâng cao lòng tự trọng của con người, lòng tự trọng của quốc gia, không phải ngày 1 ngày 2, mà là cả mấy thế hệ con người trong gia đình, trong xã hội. 

LÀM SAO ĐÊ KHÁCH HÀNG KHÔNG CHÊ MẮC

Khách hàng mua hàng vì nhu cầu, nhưng cái quyết định đó là cảm xúc. Một món ăn, hay một món hàng, mắc hay rẻ không phụ thuộc vào giá trị món hàng ấy, mà phục thuộc vào những dịch vụ xung quanh nó.

Trong bán hàng, không có khái niệm mắc hay rẻ, khi xét cùng chính một đối tượng , thì hôm nay chúng ta phục vụ không tốt, làm lâu, không thấy nụ cười, bán hàng, phục vụ theo kiểu mệt mỏi, khách cảm nhận được sự trân trọng của mình, thì món hàng của chúng ta trể nên vô cùng đắt đỏ.

 

Nhưng cũng món hàng đó, khách đến một nơi khác, khách nhận được nụ cười của người phục vụ, không gian xung quanh bỗng nhiên nhẹ nhõm, người phục vụ nói chuyện, hỏi thăm khách, đúng kiểu như có khách tới nhà, khách được tôn trọng , được đãi và đối xử bằng những gì tốt nhất ta có, thì món hàng đó tự dưng rẻ vô cùng, khi ta phục vụ tốt được cảm xúc của khách.

 

Ví dụ món ăn ta là 100 ngàn, thì có thê giá trị là 30 ngàn gì đó, thì nụ cười, sự đón tiếp, niềm nở phục vụ nè nó đã chiếm đến 70 ngàn rồi.

Cũng món hàng có giá trị 30 ngàn đó, chúng ta có thể bán lên 150 ngàn, mà khách vẫn thấy vui vẻ khi dùng, thì chúng ta chi cần nâng sự phục vụ lên, nâng sự tiện ích lên.

Những cái chúng ta có thể cải thiện như là, chọn người phục vụ phù hợp để có được nhiều nụ cười, chuẩn bị mọi thứ tốt để ra món nhanh hơn, làm đúng chất lượng món , giữ không gian luôn sạch sẽ, thoáng mát. Có người giữ xe, dắt xe cho khách an tâm ăn uống..

Hãy cho khách thêm những dịch vụ xung quanh, như khách nhờ chụp hình, khách lỡ rơi giấy nè, thì hãy lấy giúp khách. Quan sát và giúp đỡ khách khi khách cần. Đặc biệt nhất là nụ cười và sự niềm nở.

Một vài cải thiện vậy thôi, khách sẽ hài lòng với dịch vụ của chúng ta mang lại.