Đi qua con suối để đi học, nhiều lần nước lớn, ngồi trên vai của ba, mà nước cứ ngập, chỉ cần vấp cục đá thôi, làm ba hụt bước chân là hai ba con có thể bị nước cuốn trôi mãi, con suối này nằm ở thượng nguồn, nên khi mưa lũ, nước xuống rất nhanh, nước chảy xiếc rất dữ dội,
Ngước lên nhìn trời xanh. nhìn xuống đôi chân dính bùn, xa xa là cánh đồng chạy tí đến chân núi. Quê hương thanh bình, nơi sinh ra và khôn lớn, có gia đình luôn bên cạnh. Thời chăn bò lại ùa về trong ký ức.
Hãy đến với Tây Sơn, đến với những người con đất võ nồng ấm, đến với vùng đất linh thiên, nơi trùng trùng điệp điệp những dãy núi bao quanh, nơi thượng nguồn của những con suối, nơi khí hậu thanh bình.
Khi bạn lựa chọn hay quyết định một điều gì đó, điều chắn chắt sẽ sảy ra đó là sự đánh đổi của bản thân. Có những đánh đổi khiến bạn hối tiếc, nhưng chỉ cần bạn luôn hạnh phúc với những lựa chọn và đánh đổi thì bạn đã thành công, bởi điều thành công, không phải là kết quả, mà thành công là điều mà bạn cho là hạnh phúc.
Ở thời điểm đó gia đình Chính có phần đỡ hơn trước, bởi các anh chị cũng đã lớn, chị 2, chị 3 học hết cấp 2 là nghỉ học, vào sài gòn làm công nhân, phụ giúp gia đình nuôi 4 đứa em ăn học, thương chị hai, chị ba lắm, hai chị phải nghỉ học sớm, vào nơi đất khách quê người, làm công nhân, kiếm tiền gửi về phụ giúp gia đình, trong suốt thời gian làm công nhân may ở Sài Gòn, do không cần thận mà chị ba bị phỏng bàn tay khi đang hấp vải, chuyện đó, mãi về sau, tết về, gia đình mới biết, chứ chị cũng không dám nói với gia đình vì sợ ba mẹ lo lắng.