NHỮNG CÁI TẾT NGUYÊN ĐÁN NHỚ MÃI

Cái tết mà khiến mình nhớ mãi nữa đó là cái tết năm 2014, đó là lúc mình ra trường là vào tháng 9 năm 2013, không như các bạn đi làm công ty, mà mình lại đi kinh doanh Bánh cuốn Tây Sơn. Đúng năm đó mình kinh doanh thất bại, không có tiền để về xe, áp lực kinh khủng khiếp, năm đó mình phải mược tiền để có tiền xe về, bao nhiêu bạn bè, ra trường đi làm có tiền về tết, riêng mình lại ê chề.

Năm nay, tết đang cận kề, háo hức như lúc xưa được ba mẹ mua cho áo mới, mà lúc nhỏ hay được mua áo trắng, cứ có áo mới là vui hết lớn rồi,lớn nghĩ lại, sao lúc nhỏ cứ mua quần tây, áo trắng, hỏi ra mới biết là do lúc đó không có tiền, mua quần tây, áo trắng là để mặc chơi tết rồi đi học luôn, như vậy sẽ đỡ tốn tiền mua đồ đi học thêm một lần nữa.


KỶ NIỆM KHÔNG THỂ QUÊN ĐƯỢC VỚI TRẺ EM NÔNG THÔN

Có hai cái tết, để lại ấn tượng nhất với mình, đó là cái tết năm đầu tiên vô Sài Gòn, háo hức để được về nhà, bởi năm đầu nhớ nhà kinh khủng, thích cái cảm giác đi học xa, tết được về nhà.

Cái tết mà khiến mình nhớ mãi nữa đó là cái tết năm 2014, đó là lúc mình ra trường là vào tháng 9 năm 2013, không như các bạn đi làm công ty, mà mình lại đi kinh doanh Bánh cuốn Tây Sơn. Đúng năm đó mình kinh doanh thất bại, không có tiền để về xe, áp lực kinh khủng khiếp, năm đó mình phải mược tiền để có tiền xe về, bao nhiêu bạn bè, ra trường đi làm có tiền về tết, riêng mình lại ê chề.


ÁP LỰC DO CHÍNH BẢN THÂN MÌNH TẠO RA

Lúc đó ra trường, về quê không cho ba má được gì, tiền lại không có, tết ở nhà nằm co ro, không dám đi chơi đâu hết, ba mẹ thấy lạ  hỏi, nhưng mình cũng đâu dám nói là không có tiền.

Lúc đó nghĩ qua tết, tiền đâu đi vô, tiền đâu trả tiền mặt bằng mà mình đang thuê, tiền đâu mà mua nguyên liệu để làm tiếp, còn nếu sang lại cửa hàng, cũng đâu muốn sang lại là được, chưa gì mà đã thấy cái cảnh éo le khi bước lại Sài Gòn, năm đó thật thảm.


Khi thời sinh viên, là mình đi vay tiền nhà nước để đi học, hứa với ba má là ra trường làm, rồi tự mình trả, nhưng lúc ra trường bị dội ngay gáo nước lạnh, tiền sống cũng không có, huống chi là tính đến chuyện trả nợ, tết đến mà cứ nghĩ đến tiền nợ sinh viên, tiền thua lỗ trong kinh doanh là áp lực không thể tả.

Đã không giúp được gì, mua được gì cho gia đình vào những ngày tết, qua tết để vào lại Sài Gòn, mình đã xin của má 1,5 triệu, đây có lẽ là lần đầu tiên xin tiền má, mà có cảm giác ngượng ngùng đến thế. Nhưng đó cũng là lúc mình quyết tâm nhất, nhất định sẽ không có lần thứ 2 như vậy, nhất định mình sẽ làm được điều mình muốn.



CẢ NHÀ XUM HỘP BÊN NHAU TẾT NGUYÊN ĐÁN 2016

Đó là cái tết, có lẽ sẽ khiến mình nhớ mãi, bởi những tình huống éo le mình gặp phải khi mới bước chân vào đường đời. 

Nguyễn Đình Chính