LÀM LÃNH ĐẠO PHẢI CÔ ĐƠN

Lãnh đạo ở giai đoạn khởi nghiệp, bởi cảm giác lãnh đạo cao hơn, doanh nghiệp lớn hơn thì tôi chưa trải qua, nhưng ở giai đoạn khởi nghiệp là tôi cảm nhận được như thế. Có lẻ là vì tính chất công việc, nên ai đã một lần thử vào vị trí đấy, bạn sẽ hiểu.

Lãnh đạo ở giai đoạn khởi nghiệp, bởi cảm giác lãnh đạo cao hơn, doanh nghiệp lớn hơn thì tôi chưa trải qua, nhưng ở giai đoạn khởi nghiệp là tôi cảm nhận được như thế. Có lẻ là vì tính chất công việc, nên ai đã một lần thử vào vị trí đấy, bạn sẽ hiểu. 


Nó bắt đầu từ sự thay đổi của chính chúng ta, ban đầu là sự thay đổi suy nghĩ, khi khởi nghiệp, suy nghĩ của bạn chắn chắc sẽ khác, bạn dành nhiều thời gian hơn cho công việc, có khi một ngày, thời gian chi phối cho công việc đã lên tới 20/24 giờ.

Suy nghĩ khác, dẫn đến cách tư duy, nói chiện cũng sẽ khác, bạn máu lửa hơn, mạnh mẽ hơn, tham vọng hơn, khát khao hơn, chính những cái đó nó khiến bạn nói và hành động, khiến nhiều bạn bè cũ trở nên lạ lùng, không hiểu bạn nói gì, nói bạn chém gió, bạn nói rằng, tao sẽ giàu, tao sẽ thành công, tao sẽ mua nhà, tao kiếm tiền nhiều... dẫn đến không hợp trong cách nói chiện.

Bạn dành thời gian cho công việc, thời gian đến bản thân còn ít, huống chi là thời gian để đi chơi, gặp gỡ bạn bè như xưa, rồi theo thời gian, bạn sẽ mất dần những người bạn ấy. Thời gian này, bạn sẽ cô đơn, nhưng ngắn thôi, bởi sau đó lực hút khiến bạn gặp được những người bạn mới, cùng luồng suy nghĩ, cùng cảm hứng, chúng ta lại có những người bạn mới trong cuộc hành trình.

Thái độ lý trí với những quyết định, thường đa phần, những người làm tính chất công việc này, họ thuộc nhóm người mạnh mẽ, gây ảnh hưởng, họ quyết định theo tính chất công việc, hiệu quả mới là điều họ cần, tính cách mạnh mẽ ấy khiến những con người xung quanh đôi lúc cảm thấy khó chịu.

Tôi bắt đầu, có nhân viên, một, rồi hai, rồi nhiều lên, tôi hiểu được rằng, doanh nghiệp mình đang nhỏ, muốn phát triển thì mình không được quá thân với nhân viên, tất nhiên giữ mình và nhân viên sẽ có một khoảng cách gọi là quyền lực, không phải gì to tác lắm, nhưng đó là khoảng cách của những quyết định. Nếu làm việc một thời gian, mà nhân viên lờn với mình, thì coi như công ty đó sắp bước vào giai đoạn khó khăn, bởi các quyết định bạn đưa ra, luôn có tính ì từ những nhân viên thân thuộc đó.

Bạn yêu nhân viên không? tất nhiên là có, tôi rất quý mến họ, tôi sẽ tìm mọi cách, nổ lực để giúp họ, tôi thầm cảm ơn những đóng gốp của họ, nhưng chắc chắn rồi, tôi sẽ không thể hiện ra, sự yêu mến đó như những người bạn thân thiết. Đơn giản đó là vì tính chất công việc.

Lãnh đạo lại cô đơn, trong môi trường công ty.

Còn đối với gia đình, tất nhiên trong lúc này, gia đình chính là nơi yên bình nhất để ta trở về, để thư giãn, nơi bình yên ít ỏi để tiếp thêm sức mạnh cho ta vượt qua. Nhưng thời gian chúng ta dành cho gia đình trở nên ít ỏi hơn lúc nào hết.


Người lãnh đạo lại cô đơn.

Vậy cô đơn có phải là điều họ muốn, không! với tôi là không, nhưng tôi biết chấp nhận, chấp nhận để vượt qua những cảm giác không thoải mái ấy, đó là một nấc để những người lãnh đạo phải vượt qua, phía trước là cả sứ mệnh. Đôi khi lãnh đạo là phải vậy.

Họ luôn có một trái tim, một trái tim luôn yêu thương và khao khát mạnh liệt, nhưng họ luôn biết cách thể hiện và mạnh mẽ vượt qua những cảm xúc ấy.

Nguyễn Đình Chính